SUY NIỆM LỜI CHÚA THỨ BẢY TUẦN II MÙA CHAY

(Lc 15, 1- 3. 11- 32)

“Con à! Con luôn ở với Cha, mọi sự của Cha là của con... nhưng chúng ta phải ăn mừng vì em con đã chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy”

1/ Dụ ngôn này xưa gọi là chuyện Đứa con hoang đàng, nay gọi chính xác hơn là chuyện Người cha nhân hậu.

2/ Người Cha trong dụ ngôn tượng trưng cho Thiên Chúa, lúc nào cũng đầy lòng thương xót, tha thứ, kiên nhẫn chịu đựng, đợi chờ đứa con hoang đàng trở về… ông ra cổng ngóng đợi nó mỗi ngày…

3/ Khi nó mang cái xác tàn tạ về, từ xa ông đã nhận ra nó… ông chạy lại ôm nó mà hôn lấy hôn để… không cho nó nói hết lời thú tội… ông không trách nó 1 câu… ra lệnh cho đầy tớ trang bị đồ mới cho cậu…

   4/ Đứa con đi hoang là hiện thân của chúng ta, tội lỗi, hoang đàng, rách nát, hèn hạ (thèm cả cám heo)…

   5/ Người anh cũng là hiện thân của loài người: hẹp hòi, ghen tỵ, chỉ muốn loại trừ chính em mình…

   6/ Bài học rút ra:

- Bỏ nhà ra đi xa Cha… chỉ có bất ổn, đói rét, bệnh tật, rách nát… mất cả nhân phẩm… (làm bạn với heo)

- Sám hối để hưởng lòng thương xót của Cha không bao giờ muộn. Đó là con đường duy nhất đúng và có lợi.

- Để quay về cần có sự can đảm dứt khoát quá khứ, khiêm nhường xưng thú tội lỗi, quyết tâm chấn chỉnh..

- Trong tương quan với nhau, phải học theo lòng nhân hậu của Cha, đừng học thói ghen tỵ, hẹp hòi, ưa loại trừ nhau… của người anh cả.

   Hoàng tử Apsalôn đã giết Amôn người anh cùng cha khác mẹ để trả thù cho em gái mình bị anh làm nhục rồi còn chống lại cha, toan cướp ngôi cha… kết cục anh chết thảm khốc… còn Vua Đavít vẫn lo bảo toàn sinh mạng anh… khi nghe tin anh chết vua đã than khóc anh thảm thiết … còn muốn chết thế cho anh nữa… Vua Đavit đã học được bài học nhân hậu của Chúa Cha.

Con nay trở về, trở về cùng Chúa, Chúa ơi ...!” (Hùng Lân)


© Copyright 2019-2024 Giáo Xứ Tân Sa Châu. Thiết kế bởi Zozo