CHÚA NHẬT 7 PHỤC SINH, LỄ CHÚA THĂNG THIÊN NĂM C

(Lc 24, 46-53)

“Thầy sai đến với các con Đấng Cha đã hứa, vậy các con hãy ở lại trong thành cho đến khi mặc lấy quyền lực từ trên cao  ban xuống...”

   1/ Thời gian từ khi Chúa Phục Sinh cho đến lúc Thăng Thiên chỉ có sách Tông Đồ Công Vụ xác định 40 ngày, ngược lại Tin Mừng theo Thánh Maccô và Luca đoạn kết cho thấy Chúa Sống Lại rồi Lên Trời ngay... Có gì mâu thuẫn ở đây không?

   Thực ra không có gì khó hiểu cả vì sau khi Chúa Sống Lại Người không còn bị lệ thuộc Thời Gian và Không gian nữa.

- Không gian: Cửa nhà các môn đệ họp mặt đóng kín... Chúa vẫn vào được, tại quán trọ Emau, Chúa biến mất...

- Thời gian thì cũng vậy... Những thế kỷ đầu Giáo Hội vẫn mừng chung biến cố Phục Sinh và Thăng Thiên... thế kỷ thứ tư mới mừng riêng biến cố Thăng Thiên sau 40 ngày. Con số 40 chỉ là số tượng trưng cần và đủ để soi sáng, dậy dỗ, củng cố niềm tin của các tông đồ. Biến cố Thăng Thiên là thời điểm chuyển giao từ Chúa Giêsu cho các Tông Đồ và Giáo Hội dưới sự dẫn dắt của Chúa Thánh Thần.

   2/ Ý nghĩa chính của ngày lễ hôm nay:

- Chúa “lên Trời” có nghĩa là Chúa Giêsu về với Cha: “Thầy lên cùng Cha Thầy cũng là Cha của anh em...” (Ga 20, 17) và được tôn vinh làm Chúa muôn loài (Pl 2, 6-11).

- Cho chúng ta niềm hy vọng“Thầy đi để dọn chỗ cho các con...” (Ga 14, 2)

- Cho chúng ta niềm an ủi“Thầy không để chúng con mồ côi...”

   3/ Điều kiện để được Lên Trời với Chúa: Vâng giữ Lời Chúa ở trần gian.

***********

 “Xin vâng, Mẹ dậy con hai tiếng xin vâng hôm qua hôm nay và ngày mai.. (Mi Trầm).    


© Copyright 2019-2024 Giáo Xứ Tân Sa Châu. Thiết kế bởi Zozo